Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2013

Tứ Hải bôn ba truyện: Thần Y Hải Râu và Bằng Hữu

Bằng Hữu của Hải đông lắm. Đều là người tài trong thiên hạ. Có người khách lạ nghe tiếng Hải bèn lên kinh đô, tìm đến thăm tư gia. Hình dáng phong độ phi phàm nhưng ăn mặc giống tay bán dưa lê xe thồ, áo cháo lòng, quần vặn lò xo. Người này trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, khiến ai cũng phải đến ngó dung nhan. Hỏi xem ai thì đó là Nguyễn Khánh. Dòng dõi Nguyễn Khánh đời đời làm quan lại nhà Nguyễn, cụ của Khánh là nhà yêu nước, Hoàng Giáp Nguyễn Thượng Hiền nhiều công lớn, được vua Thành Thái cấp cho thái ấp. Tên cụ nay được đặt tên cho một dãy phố ở kinh đô. Tuy vậy, Nguyễn Khánh chẳng muốn ôm lấy quá khứ nên bỏ nhà ngao du thiên hạ. Hải nói chuyện với người ấy thấy hợp. Từ đó hai người thành tri kỉ hay ngao du khắp Bắc Trung Bộ.

Hình dung Khánh cổ quái. Trán cao, răng chìa, ăn đu đủ không cần thìa nên giang hồ tôn vinh là Khánh Chìa. Khánh rất tự hào về dung mạo của mình. Quái nhân thì phải đi với dị tướng. Nhưng thú vui này biến mất khi Khánh lấy vợ khi đã xế tứ tuần. Trước khi lấy vợ, Khánh đầu tư 200 nghìn thuê nha sĩ trồng hẳn hàm răng mới đẹp như ngô non. Chỉ để chụp ảnh cưới mà thôi.
Nguyễn Khánh trí tuệ siêu phàm, học một biết mười. Thi đại học đã khó, nhưng đã thi là đỗ. Đã thế, cứ liên tiếp đỗ 3 trường. Có điều Khánh học dở dang rồi bỏ cả ba vì thấy chất lượng thầy kém quá. Các thầy của trường toàn kéo đến hỏi Khánh về kiến thức. Khánh không giấu. Bao nhiêu kiến thức đều đêm dạy các thầy cả.
Trên giảng đường, Khánh chỉ ngồi vẽ bậy và nghĩ ngợi. Có lần đang giảng về thơ, thầy muốn nói về khả năng ứng tác nhanh chóng của một nhà thơ hàng đầu Việt Nam. Ông có thể ngắm con chó mà sinh tình nảy thi hứng được. Khánh bực mình bảo thơ thế này thì ai chả làm được. Thầy thách. Khánh bảo: Em làm ngay, thầy mất gì em mới làm. Thầy bảo: Cậu mà ứng tác được tớ bái cậu làm sư phụ.
Thầy chỉ con ruồi trên kính bảo: Cậu làm thơ về con ruồi xem nào!
Khánh đi lững thững dăm bước rồi đọc:

Ơ kìa có một con ruồi...
Bay vào lọ mực đầu đuôi dính đầy
Trong tay sẵn có cành cây
Thò vào ngoáy phát, đưa ngay ra ngoài

Cả lớp vỗ tay rầm rầm.

Thầy giáo sầm mặt bảo: Còn gì nữa không?
Khánh bảo: Thích đến đâu, đọc đến đấy. Nếu thầy đủ sức nghe, em đọc đến đêm luôn. Rồi Khánh ngửa mặt nhìn quạt trần, ngâm nga:

Con ruồi bé thế mà tài
Năm đấy một tý lại nhoai lên bàn
Trong tay sẵn chiếc gạt tàn
Cha đập một phát xuống bàn con ơi
Thương thay số phận con ruồi
Bị đập một phát đầu đuôi chẳng còn.

Thầy bảo: Thôi, không phải đọc nữa!
Khánh bảo: Em xin đọc tiếp!
Thầy gạt đi: Cậu là bậc kỳ tài trong thiên hạ. Chỉ một con ruồi mà khái quát như số phận con người vậy. Rất than khóc, rất nhân văn.  Sao cậu chưa vào Hội Nhà văn?
Khánh cười lớn bỏ đi.
Từ đấy, các thầy không dám xem thường học sinh nữa. Giảng bài có trách nhiệm hơn.

Có thời Khánh cũng đi khai thác vàng. Khánh không nỗ lực đào bới mà mua lại đất đã lọc hết vàng cám để dùng điện phân mà lấy vàng. Khánh có thế mạnh là rất giỏi về hóa thuật. Với mỗi một mẫu đất, Khánh có thể nghĩ ra 20 cách lấy vàng khác nhau. Khánh lấy vàng dễ như mở vòi nước máy. Dân khai thác kinh sợ bái Khánh làm sư phụ. Vài thầy cũ Khánh cũng bỏ trường đi khai thác vàng. Khi nào bí quá lại gói mẫu đất vượt hàng trăm cây số tìm Khánh Khánh để xin phương cách điện phân lấy vàng. Đi đến đâu, Khánh cũng được chào đón như đón nguyên thủ.
Tuy vậy, Khánh cũng không say đắm vàng. Châu báu trong gầm trời này cũng là phù du như ong bướm cả. Trong quãng đời ngao du, Khánh kinh ngạc trước các bài thuốc nam chữa bệnh dân gian. Thế là Khánh tìm các cuốn sánh nổi tiếng của Tuệ Tĩnh, Hải thượng Lãn Ông và học thuyết âm dương – ngũ hành về nghiền ngẫm. Khánh hơn người ở cách đọc sách.
Có 3 cách đọc sách:
Cách thứ nhất: Không hiểu sách nói gì
Cách thứ hai: Hiểu hết sách nói gì
Cách thứ ba: Hiểu hết những điều sách không viết.

Khánh dành 1 tháng đọc thuyết âm dương ngũ hành, Kinh dịch, và các pho sách cổ quan trọng. Đọc xong cho sách luôn. Hỏi sao không giữ lại đọc tiếp? Khánh bảo đọc một lần nhập tâm nhớ cả. Giữ sách thì khác nào chôn kiến thức. Kiến thức vốn là của thiên hạ, phải trả về cho thiên hạ. Sau Khánh thường dậy các môn này ứng dụng trong y thuật và được giới đông y sợ hãi.
Cũng vì thế mà Khánh và Hải tâm đầu ý hợp. Gặp gỡ như rồng gặp mây. Hai người nói chuyện thuốc thang, kinh mạch, huyệt đạo, thâu đêm suốt sáng không biết chán.

Khánh và Hải đã chữa cho một số bệnh nhân trong tình trạng bệnh viện giả về, gia đình lo tang lễ, bỗng sống lại khỏe re. Bệnh nhân về chữa thầy Hải từ những vùng rất xa khắp Bắc và Trung bộ. Bệnh thì nhiều, đặc biệt nặng là các bệnh về phủ, tạng, ung bướu, khi gặp thuốc của thầy đều chuyển mà khỏi. Sau Hải nghiên cứu sâu về thuật châm cứu thì tác dụng trị bệnh thêm phần thần diệu, một số bệnh chuyển trông thấy sau lần châm đầu tiên. Những bệnh lạ ít người để tâm như bệnh phụ nữ, sinh lý đàn ông nếu gặp tay thầy thì cũng phục hồi nhanh cứ phần phật như cờ gặp gió.Nghe tiếng lương y Trịnh Hải có tài lạ, nhiều người đã tìm đến cầu may. Cũng có người bán tín bán nghi. 
Một buổi tối có tiếng xôn xao ngoài ngõ. Cho gọi vào thì ra có vị quan bụng to trán hói vào nói rằng: Nếu thầy cam đoan chữa được bệnh liệt dương thì sẽ kính thầy vàng trăm lạng. 
Trịnh Hải bảo: Chớ thách đố trò trẻ con. Bác không tin thì bệnh khó chuyển. Không thể dùng vàng mà hết bệnh.
Muốn biết bệnh liệt dương có chữa được không. Xem hồi sau sẽ rõ.
(Còn tiếp)
Nguyễn Lê Tâm 21 - 2 - 2012

Tứ Hải bôn ba truyện:Thượng Thiên Hạ Địa Thánh Thủ Thần Y Hải Râu Chữa Bệnh

"Liệt dương bệnh mười phần khỏi bẩy 
Ngủ lều tranh thấu chuyện quan trường"

Lại nói, người khách bụng phệ trán hói nhìn lên đôi mắt của Trịnh Hải, giật mình, thất kinh nghĩ: Không phải người phàm. Nói đoạn thẹn không dám ngẩng lên.
Trịnh Hải bảo: Ngắm qua thì thấy bệnh của bác tuy không đơn giản nhưng đã bộc lộ trên sắc diện. Vấn đề của bác là không phải từ chối chào cờ. Mà là lúc chào lúc không. bất định, không theo ý.
Khách cả kinh bảo: Dạ. Lời bác nói, tôi như vén mây mù thấy được trời xanh. Quả có thế.
Trịnh Hải ôn tồn: Bác đặt tay lên đây ta xem mạch. Cứ nói chuyện bình thường.
Người khách đặt tay lên tấm gối êm. Mặt mũi đầy căng thẳng.
Trịnh Hải bảo: Bệnh đàn ông thì vô cùng. Dương vật có rất nhiều cảnh huống phải giải quyết, trăm vạn dương vật lớn bé, không cái nào giống cái nào.
Khách hói: Dạ… Còn cơ may nào không ạ?
Trịnh Hải: Vấn đề là lúc muốn chào nó không chào. Lúc muốn nó đi ngủ, nó lại đứng bật dậy chào cờ, bảo thế nào cũng không đi ngủ. Đúng không?
Khách hói bảo: Đúng thế. Thật là thần y đời nay.
Trịnh Hải vuốt râu cười lớn nói: Phu nhân của bác muốn nó 12 giờ thì nó lại chỉ 6 giờ, muốn 6 giờ, nó lại ngay thẳng 12 giờ. Thể trạng của bác chưa bị suy kiệt, nhưng khí huyết tan tác nhơ chợ chiều. Cần phải hài hòa trở lại. Tâm bác không nhàn do quá nhiều mưu chước. Yên tâm... Đường quan chức phát rồi... bác sẽ có những ghế to hơn.
Khách hói sợ hãi: Xin cho tôi hỏi một câu ngu độn. Sao thần y biết tôi có đường quan chức rộng mở? Chẳng lẽ xem tướng số cũng có trong y thuật.

Trịnh Hải: Cái này không sách y thuật nào viết lại. Nhưng nhìn bác bụng to trán hói ăn nói khề khà, không quan chức thì là gì? Gáy thì đen, cổ thì trắng ắt  cúi nhiều hơn ngẩng. Ngắm chân mà xem. Quần bác thì mòn bạc hai đầu gối thế kia, ắt hẳn phải lê từ nhà vụ trưởng này đến nhà thứ trưởng trưởng khác… Đại khái thế. Ghế to chắc không tuột khỏi tay bác nay mai. Ta vốn quê mùa thô thỗ không quen những lời đẹp, Bác nghe được thì nghe. Không thì nút tai lại cho kỹ.
Khách hói: Trời. Thực là thượng thiên hạ địa thánh thủ thần tiên hiếm có danh bất hư truyền. Dạ nhưng ghế to cũng chả làm gì khi cái kim của tôi nó cứ chỉ 6 giờ. Với anh em cứ đùa câu:

"Ở nhà chim chết lâm sàng
Ra đường chim lại rộn ràng hát ca"

Mà thực ra thì ở nhà hay ngoài đường thì cũng đều sống dở chết dở.
Tôi đã uống trăm ngàn thứ rượu bổ dương mà vẫn không thể nào linh ứng.
Trịnh Hải cười: Người ta cứ nói vòng vèo để biện minh. Mấy thứ rượu đó chỉ uống cho vui miệng chứ chữa được bệnh thì việc bốc thuốc vô ích sao. Ta sẽ cắt cho bác 3 chén thuốc. Khi chuyển sẽ thấy người nóng hơi khó chịu, có thể đi vệ sinh ra cứt như quân cờ. Đừng lo sau 9 ngày sẽ thấy lạ. Trong quá trình uống thuốc, cứ quan hệ vợ chồng không hạn chế để thực nghiệm và ghi chép kết quả.
Trịnh Hải lấy bút lông đặt bút với đơn thuốc rồng bay phượng múa rồi giao cho gia nhân. Chốc lát, gia nhân bưng ra 3 gói thuốc nhỏ bọc bằng giấy báo.
Khách hói: Xin hỏi một câu ngu độn. Thuốc ít thế này thôi sao thầy ơi?
Trịnh Hải: Thuốc hay cốt ở chỗ đúng đắn chứ bốc thừa ra phỏng có ích gì. Cứ thế cô 3 bát lấy một. Uống hết 9 ngày thì ta xem. Trong khi uống, có gì bần thần thì gọi di động cho ta theo số điện trong tấm thẻ này. Ta thường thích ngao du thiên hạ chứ không ở nhà nên nếu cần hỏi đáp cứ online trên Facebook cũng được. Trên đó ta thường kết bạn với bọn 9x và bọn teen thò lò mũi.
Khách hói: Thầy nhìn một cái thấu tâm can, cũng hổ thẹn khi biết thầy nhìn tôi như nhìn thằng mua quan bán tước...
Trịnh Hải vuốt râu bảo: Với người bốc thuốc thì phải cứu như cứu hỏa chứ không phân biệt sang hèn. Sinh mạng voi đâu có hơn sinh mạng kiến.
Khách sung sướng cúi lạy ra đi, 9 ngày sau, khách trở lại gặp thầy Hải bảo: Thưa thầy. Thuốc của thầy quả là thần dược. Bà xã tôi phấn khởi phừng phừng hát ca suốt cả tuần. Đây là những ghi chép và sơ đồ vẽ về sự tiến bộ.
Trịnh Hải nói: Tốt. Sơ đồ vẽ xấu như ma nhưng vẫn nhìn được. Bác nên bảo lính nó vẽ bằng phần mềm Adobe Illustrator, minh họa thêm biểu tượng vào cho nó sinh động. Xong gửi meo cho ta cũng được để ta lưu vào folder cảm tưởng nhá. Bệnh của bác mười phần đã hết bảy. Ba phần còn lại ta không giải quyết được, vì nó do những âu lo quan trường đem lại. Nếu bác không tu thân thì rối loạn cũ trở về, thuốc tiên vô ích. Bác cần rèn luyện thân thể kết hợp tinh thần buông bỏ thì sinh lực mới có sự kết tinh. Trong thời khắc sinh hoạt vợ chồng, tuyệt đối không nghĩ ngợi các vấn đề vận động phiếu vào ban này bệ nọ.
Khách lậy tạ ra đi. Từ đó khách hay lên Facebook chém gió về các chủ đề tình dục trong hôn nhân với nhiều cái còm có chữ hí hí.Cũng từ khi chữa cái ông quan chức này, đàn ông quan chức kéo đến chật cổng ngõ. Liệt dương nhiều quá. Cũng do tâm thần nhiều tham sân si mà ra cả. Thế mới thấy cái sướng của phó thường dân. Chỉ ít tiền chứ không bao giờ yếu sinh lý. Mỗi bệnh nhân, Hải lại điều trị một cách khác nhau. Vì nguyên nhân từ phủ tạng chả ai giống nhau cả. Bệnh nhân nào cũng chỉ 3 chén thuốc là ngẩng cao đầu, cưong nghị như hỏa tiễn Triều Tiên. Tiếng lành đồn xa. Người hâm mộ đông như châu chấu.
Nhân vật thần y Trịnh Hải được hư cấu ngoài đời thật

Trịnh Hải thường chỉ nhận chữa những bệnh khó. Các bệnh thường thì thầy nào cũng điều trị được nên Hải đẩy bệnh nhân tới các phòng mạch khác. Cũng có người cho rằng Hải chảnh, nhưng Trịnh Hải chỉ thích đọc thơ phú, thổi tiêu sáo qua ngày. Nhưng có bệnh nhân điều thế nào cũng không đi phòng mạch khác. Hải gác tiêu lên kệ, hô gia nhân mở cổng cho vào.
Thấy một người đàn ông ngũ tuần sang trọng, một người con gái bước vào cúi lễ.
Té ra đó là đại gia Nguyễn Hiệp dựng nghiệp xứ Tây Dương về xin chữa cho con gái.
Đại gia Hiệp bảo: Bệnh khó nói lắm ạ. Cô con gái thẹn thùng đỏ mặt không nói gì, chỉ dạ dạ…
Trịnh Hải bảo: Cháu đặt tay lên đây!
Thanh nữ thẹn thùng đặt tay lên gối ruột bằng hoa cúc khô.
Bắt mạch xong, Trịnh Hải bảo: Bệnh của cháu khá hiếm. Từ thuở bé tới tuổi trưởng thành cháu chưa hề có kinh nguyệt.
Thanh nữ bất thần kêu "é" một tiếng rồi vơ cái mẹt thuốc úp lên mặt. Rất là thẹn thùng.
Người cha há mồm kinh hãi: Dạ đúng thế ạ. Từ nhỏ gia đình tôi đã lo lắng. Chờ đến khi cháu có bạn trai thì mới biết dây là bệnh không thể lần lữa mãi...

Trịnh Hải vỗ về cô con gái bảo: Không việc gì phải xấu hổ. Bệnh như con một triệu người có một trường hợp. Chỉ vì không chữa chạy kéo dài, sinh ra thân hình xơ xác như cây khô thiếu nhựa, không thể thụ thai, đừng nói chuyện lấy chồng sinh con, khai hoa nở ngụy...
Thanh nữ lại kêu "é" một tiếng rồi vơ cái mẹt thuốc úp lên mặt. Rất là thẹn thùng.
Đại gia Hiệp rập đầu: Lạy thầy. Nghe danh thầy đã lâu. Nay mới được bái kiến, thật là tôi có mắt như mù không nhìn thấy bậc thần tiên.
Đại gia Hiệp ghé tai Hải thì thầm: Dạ... Chữa được thì mới cưới được chồng. Hiện bạn trai của cháu không hề biết việc này. Lành bệnh được thì là cái ân lớn lắm. Gia đình tôi xin báo đáp bao nhiêu cũng không dám tiếc…
Trịnh Hải vuốt râu bảo: Việc này hệ trọng đời người, Ta nhận vì khó ai chữa được. nay ta cắt cho 3 chén thuốc, sau một tháng trở lại đây xem thế nào. Nếu buồn  buồn muốn tìm hiểu thêm thì cứ bật máy tính, vào trang www.tuhai.com.vn tìm hiểu thêm thông tin cập nhật hàng ngày. Ta không chảnh, vẫn thích kết bạn với các bạn mọi miền tổ quốc, yêu màu tím, ghét giả dối. Nếu cần gặp gấp thì có thể tìm qua CLB Vespa Hà Nội hoặc CLB xe JEEP nhá.
Đại gia và con gái rạng rỡ cười như nghé.
Muốn biết bệnh cô gái có chữa được không, xem hồi sau sẽ rõ.
(Chú ý: Truyện viết hơi trào lộng kiểu 3 hư bảy thực, 7 phần chuyện kể trên đây là sự kiện chữa bệnh có thật ở ngoài đời, do người viết là bạn của nhân vật chính)

Nguyễn Lê Tâm 26 - 2 - 2013

HOÀNG ĐẾ NỘI KINH

HOÀNG ĐẾ NỘI KINH

THƯỢNG CỐ THIÊN CHÂN LUẬN
Hoàng Đế Nội Kinh tên đầy đủ là Hoàng Đế Nội Kinh Tố Vấn là một trong Tứ Đại Kỳ Thi Đông Phương. Sánh ngang cùng các tác phẩm Chu Dịch, Mai Hoa Dịch, và Đạo Đức Kinh. Tác phẩm kinh điển này được coi như công trình lý luận hàng đầu của nền y học Đông Phương. Từ xưa các danh y nổi tiếng như: Hoa Đà, Biển Thước, Y Doãn, Hải Thượng Lãng Ông, Tuệ Tĩnh đều coi đây là cuốn sách gối đầu giường hỗ trợ đắc lực trong việc nghiên cứu chẩn trị, bổ tả, liệu dược bệnh nhân và truyền dạy cho môn sinh đệ tử. Cho đến ngày nay bộ sách quý giá này vẫn được sử dụng trong thực tế lâm sàng.

Nội dung cuốn sách chia làm nhiều bài khác nhau. Mỗi bài đều trình bày thành hai phần: phần nội dung chủ yếu tóm tắt các vần đề trọng tâm sẽ trình bày và phần dịch nghĩa. Thông qua những cuộc đối thoại hỏi đáp giữa vị hoàng đế Cao Minh và nhân vật Kỳ Bá một ngự y nổi tiếng của triều đình. Cuốn sách cung cấp cho người đọc nhiều kiến thức quý giá về các căn bệnh, nguyên nhân phát sinh, biểu hiện phương pháp chẩn đoán, cách chữa trị, phòng ngừa, vai trò tác dụng tích cực của thuật dưỡng sinh, trị liệu bằng thuật kim châm, sự liên quan giữa kinh mạch và ngũ tạng, quan hệ của thời tiết bốn mùa và ngũ tạng v.v. Tóm lại Hoàng Đế Nội Kinh Tố Vấn được các nhà nghiên cứu cho là xuất hiện vào thời Xuân Thu Chiến Quốc tức là Tiền Tần lại ghi nhận dấu ấn của Hà Đồ,  khi lý giải những vấn đề cơ sở lý luận trong đông y. Hoàng Đế Nội Kinh Tố Vấn Hợp Chú do hai tác giả Trương Ân Am và Mã Nguyên Đại hiệp soạn chú dịch.
Năm xưa tôi có duyên theo học ngành Đông Y được quý Thầy chỉ dạy nhiều bài học thật bổ ích, trong đó có bộ Hoàng Đế Nội Kinh, Y Tông Kim Giám v.v. bằng nguyên bảng Hán Văn. Nay xin biên soạn và dịch lại một vài phần trong bộ Hoàng Đế Nội Kinh Tố Vấn từ bản chính văn ra thành thể thơ lục bát. Mục đích là để tự mình ôn luyện lại những bài học quý giá của các danh y thạc đức và sau nữa là để chia sẽ với những ai ham học. Rừng nho bể thánh mênh mông cao diệu kính nguyện các bậc Thầy thương xót chỉ dạy thật nhiều cho học trò. Mong thay! Mong thay!
Hoàng Đế Nội Kinh
Hoàng Đế hỏi Kỳ Bá rằng
Nghe người thượng cổ thọ hằng bách niên
Xuân Thu hình thể vẹn nguyên
Mà trong động tác không truyền nhân nay
Người nay bán kỷ đã suy
Cuộc đời ngay vậy mất đi phẩm nào
Đáp rằng thượng cổ nhân cao
Kỳ hình dị tướng tâm bào rỗng không
Đạo cao đức rộng kỳ công
Tâm không tà khúc, chí không ganh hờn
Cho nên nguồn thiếu âm dương
Không điều súc kết tuổi đương thọ trường
Mà nguồn pháp hải nguyên dương
bởi do ăn uống bình thường mà nên
Nơi ăn chốn ở thường xuyên
Không sầm uất lắm, chẳng khiên lao phiền
Tánh linh thuần hóa nối truyền
Nghìn năm tên tuổi sang hèn xá chi
Người nay hình thể nhứt thì
Tham ăn, ham uống lắm khi ganh hờn
Tham lam, ham muốn lắm cơn
Âm dương đảo lộn giả chơn thất điều
Làm cho tuổi thọ giảm nhiều
Tinh hao khí kiệt mọi điều đáng thương
Thân hình chẳng nở bình thường
Mà nguồn thần trí cũng thương tổn nhiều
Ham điều dục vọng tâm kiêu
Dùng thuốc kích thích để yêu chuộng tình
Chốn ở cũng muốn linh đình
Việc ăn cũng muốn cho mình cao lương
Thế nên thích khẩu xung trường
Thuốc không dụng dược kỳ phương pháp đầu
Hướng về thánh nhân thỉnh cầu
Ngừa khi chưa bệnh mới âu vẹn toàn
Đã khi bệnh tật đeo mang
Dù trị lành lặng cũng tan nát vì
Cũng như trị quốc một thì
Trị khi chưa loạn cần gì phải mơ
Sau khi bệnh đã truyền cơ
Mới dùng thuốc trị mù mờ khó thay
Ví như thèm trái trồng cây
Khát nước đào giếng thiệt rày muộn thay
Dụng dược trị bệnh cho hay
Cũng như cứu hỏa gấp ngay chớ chày

- Chú Tiểu Ngu Nhân -